Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

đừng lo gì ngày mai






"Đừng lo ! Đừng lo gì ngày mai !". " Ngày nào có cái khổ của ngày ấy" . Chúa đã khẳng định cho mỗi người ,mỗi thời đại của chúng ta như thế . Ấy vậy mà tôi vẫn chưa để gánh nặng trong cuộc sống này lên cho Chúa được. Tôi vẫn cứ một mình một ngày dùng hết 24g mà vẫn than  không đủ ăn , không đủ măc,thậm chí tôi cũng ít đi tham dự thánh lễ  ngày thường .Vào các ngày Chủ nhật và Lễ trong tôi cũng tham gia cho đúng luật buộc ,cũng ngắt đầu xén đuôi .
 Lạy Chúa con thờ lạy và yêu mên Chúa con cảm tạ Chúa vì Chúa vẫn luôn giữ gìn cả gia đình con trong ơn nghĩa Chúa . Con xin dâng lên Chúa lòng tin yếu đuối của con . Con xin Chúa chạm vào lòng con để tăng thêm lòng tin Chúa nơi con ,nơi ông bà , cha me,anh chị em con và các con cháu của con. Nhờ lời cầu bầu của Đức Trinh Nữ Maria .Amen.

Người biết rõ các ngươi cần gì



Chúa Nhật thứ 8 Thường Niên A
Lời Chúa: Mt 6, 24-34

24"Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. 25"Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?

26Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? 27Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?28Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; 29thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Salômôn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!

31Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
                                                  http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/9066

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Những Thiên Thần đường phố






“Trẻ em như búp trên cành, Biết ăn ngủ, biết học hành là ngoan”

Bộ phim phản ánh một mặt của xã hội hiện nay . Ngoài những trẻ em được chăm sóc tốt toàn diện còn có những em nhỏ chịu cảnh cơ cực cả về vật chất lẫn tinh thần  .Những em thiếu thốn về vật chất vẫn đang sống và mưu sinh song song với chúng ta .Những thiếu thốn đó ai có thể bù đắp ? cuộc sống mưu sinh vất vả đã không dạy các em bài học hoàn toàn tốt . Tôi có đóng góp tích cực gì cho cuộc sống đẹp hơn chưa ? Tự nhủ , thương cảm rồi cũng dừng lại đó mà thôi ....



Lạy Chúa , Chúa muốn con làm gì trong thế giới hôm nay ? xin hướng dẫn con theo lối của Ngài , xin chỉ con cách sống như những trẻ thơ đơn sơ , phó thác . Xin thêm cho con tinh thần và lòng quảng đại để đáp lời xin vâng theo ý Chúa .Lạy Chúa con yêu mến Chúa , con thờ lạy Chúa xin thương xót con là kẻ có tội.Amen.


Thương yêu trẻ em

Thứ Bảy Tuần thứ 7 Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 10,13-16

13Người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giêsu, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy chúng. 14Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông: "Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. 15Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào." 16Rồi Người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng.

“Khi đại nạn đến, anh có thể nắm chặt tay em không?”




Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy.

Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân.

Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực.

Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã không may gặp tai nạn. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc xe ô tô đã đâm vào cô khiến cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay.

Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa.Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hi sinh rất nhiều thứ, cho đi rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có.

Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con gái cất tiếng hỏi: “Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản nhiên giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể nắm chặt tay em khi có đại nạn đến không?”. Trong bức tranh hoạt hoạ, rừng cánh tay thưa dần bớt. Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng.

Cô gái cảm thấy trái tim mình đau buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô nhỏ máu. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể kinh qua được sóng gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ “mãi mãi”, nhưng đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặt tay người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp?

Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi...

       “Khi đại nạn đến,  anh có thể nắm chặt tay em không?”
                                                   
                                                                                  http://songdep.xitrum.net/tinhyeu/829.html

Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp loài người không được

Tôi khi bước vào đời sống hôn nhân hành trang là lời thề chung thủy với chồng cho đến chết kể cả khi đau yếu , bệnh tật ,nghèo khó . Lúc thề hứa là lúc đang yêu và chưa từng sống chung , chưa có bất kì nỗi lo cơm áo gạo tiền ... Sau đó là bắt đầu cuộc sống chung với một gia đình hoàn toàn khác ,khác từ thân phận ,khác đến cách sống ,kiểu sống ,khác đến cả tư duy...rồi có con . Cuộc sống lại thay đổi thêm với cơm áo gạo tiền , con cái , bệnh tật + cố tật bắt đầu xuất hiện . Đã qua thời anh nói em nghe và bước vào thời chúng ta nói thiên hạ nghe ...

Lạy Thiên Chúa là Chúa tể trời đất ,Chúa đã kết hợp hai chúng con nên một . Xin Chúa thương Chúng con,xin thêm sức mạnh cho chúng con để chúng con làm tròn bổn phận và sống noi theo gương gia đình Thánh Gia . Lạy Thiên Chúa con cảm tạ Chúa . Amen.   

Mối giây bất khả phân ly




Thứ Sáu Tuần thứ 7 Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 10,1-12


1Đức Giêsu bỏ nơi đó, đi tới miền Giuđê và vùng bên kia sông Giođan. Đông đảo dân chúng lại tuôn đến với Người. Và như thường lệ, Người lại dạy dỗ họ.

2Có mấy người Pharisêu đến gần Đức Giêsu và hỏi rằng:”Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không?” Họ hỏi thế là để thử Người. 3Người đáp:” Thế ông Môsê đã truyền dạy các ông điều gì?” 4Họ trả lời:”Ông Môsê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫy vợ." 5Đức Giêsu nói với họ:”Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Môsê mới viết điều răn đó cho các ông. 6Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ; 7vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, 8và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. 9Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly."

10Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy. 11Người nói: “Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình; 12và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình."
                                       http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/9051

Tấm lòng con trẻ




Câu chuyện về hai em nhỏ đã để lại cho tôi những suy nghĩ về cách giáo dục con mình . Trong cuộc sống những toan tính thiệt hơn ,những mối lợi trước mắt đôi khi che mất tấm lòng lương thiện , mất bản tính hài hòa của con người,thay vào đó tính ích kỉ ,ganh đua có dịp phát huy . Thiên Chúa đã dậy chúng ta rằng :' hãy trở nên như trẻ nhỏ '. Tôi không phải là gương mà trẻ nhỏ là tấm gương sáng về lòng thương đồng loại ,sống theo đúng tinh thần Chúa kêu gọi yêu thương người như chính bản thân mình .
 


Lạy Chúa để được Chúa yêu , Chúa ôm trong lòng chắc chắn con phải trở nên như trẻ nhỏ . Con phải từ bỏ tính ích kỉ , ganh đua , yêu hết tất cả mọi người ...nhưng khó quá Chúa ơi . Lạy Chúa xin thương đoái đến con ,xin thêm cho con sức mạnh để con quyết tâm từ bỏ những tính xấu đó mỗi ngày bắt đầu từ ngày hôm nay . Lạy Chúa xin thương xót con .Amen.


Sẵn sàng hy sinh


Thứ Năm Tuần thứ 7 Thường Niên - Thánh Pôlycarpô.
Lời Chúa: Mc 9,41-50

41"Ai cho anh em uống một chén nước vì lẽ anh em thuộc về Đấng Kitô, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu. 42"Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn.

43Nếu tay anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một tay mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai tay mà phải sa hoả ngục, phải vào lửa không hề tắt. 44[ ]45Nếu chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi; thà cụt một chân mà được vào cõi sống còn hơn là có đủ hai chân mà bị ném vào hoả ngục. 46[ ]

47Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi; thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào hoả ngục, 48nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt. 49Quả thật, ai nấy sẽ được luyện bằng lửa như thể ướp bằng muối. 50Muối là cái gì tốt. Nhưng muối mà hết mặn, thì anh em sẽ lấy gì ướp cho mặn lại? Anh em hãy giữ muối trong lòng anh em, và sống hoà thuận với nhau."
                                                   http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/9037

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

Người Phục Vụ chân chính




Vào một đêm muộn đầu xuân, mọi người đều đã ngủ say, có một đôi vợ chồng tuổi đã cao bước vào một khách sạn, đáng buồn thay khách sạn đó đã hết phòng.

Nhân viên lễ tân không đành lòng để cho cặp vợ chồng đó lại đi tìm khách sạn, anh ta liền dẫn họ vào một căn phòng: “Có thể đây không phải là căn phòng tốt nhất nhưng ít nhất hai bác cũng không phải chạy đi tìm phòng nửa đêm nữa”. Cặp vợ chồng thấy căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ nên quyết định ở lại đó.

Ngày thứ hai, khi họ thanh toán, nhân viên lễ tân đó liền nói: “Hai bác không cần thanh toán đâu ạ, vì căn phòng hai bác ở đó là phòng của cháu. Chúc hai bác có một hành trình du lịch vui vẻ ạ!”.

Thì ra, nhân viên lễ tân đó đã ngủ một đêm tại quầy bàn để nhường phòng cho họ. Cặp vợ chồng hết sức cảm động và nói: “Chàng trai trẻ à, cậu là nhân viên lễ tân khách sạn tốt nhất mà chúng tôi từng gặp đấy. Cậu nhất định sẽ được đền đáp”. Chàng trai liền cười rồi tiễn cặp vợ chồng ra cửa và rồi nhanh chóng quên đi chuyện hôm đó.

Bỗng có một ngày, anh ta nhận được một bức thư, trong đó có một tấm vé đi du lịch New York một mình, chàng trai đi đến một căn biệt thự trang hoàng theo như chỉ dẫn trong thư. Thì ra, hai người mà anh ta tiếp đón trong đêm muộn hôm đó chính là một nhà tỷ phú cùng với vợ của ông ấy. Ông ấy đã mua tặng chàng trai một tiệm rượu lớn sau đó giao cho anh quản lý.

Thực ra nhân quả đều do mỗi người nắm giữ, khi chưa xác định được mục tiêu vĩ đại của đời người thì hãy dùng tấm lòng của mình để làm việc gì đó. Mỗi một cá nhân đều là một nhân viên phục vụ, những điều lớn lao đều bắt nguồn từ việc chúng ta phục vụ cho người khác, khả năng một người phục vụ cho người khác lớn bao nhiêu thì kết quả chúng ta có được càng lớn bấy nhiêu.

Sống trong đời cần phải trải nghiệm nhiều. Trên đường đời, chúng ta có thể có tiếng cười sảng khoái, nhưng cũng có thể có cả những giọt nước mắt khổ đau; trên đường đời, có niềm tin từ sự thành công, cũng có thức tỉnh từ sự thất bại, nhưng chúng ta đều phải biết quý trọng.

Sự giàu có của đời người đến từ một trái tim vô tư, không ích kỉ; cái tốt đẹp của cuộc đời đến từ một trái tim giản dị. Trên đường đời không cần điều gì cao quý, chỉ cần làm việc bằng một trái tim chân thực là đủ.

Yêu người, yêu cuộc đời, cho yêu thương, nhận yêu thương và rồi…trưởng thành trong tình yêu thương!.

Chân dung Người phục vụ

Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người (Mc 9,35)



Lạy Chúa Giesu con thờ lạy Chúa con yêu mến Chúa xin cho con noi theo Chúa là người phục vụ trọn lành để con biết luôn nhìn xuống phục vụ mọi người xung quanh con nhưng không vụ lợi , biết sống đơn sơ như trẻ nhỏ không toan tính thiệt hơn trong cuộc sống . Lạy Chúa Giêsu lời Chúa dạy con vẫn nghe hằng ngày nhưng xin Chúa chỉ con cách áp dụng vào đời sống của con ,trong cách con yêu mến mọi người để con trở thành con ngoan của Chúa . Lạy Chúa xin thương giúp con .Amen.

Làm tôi tớ mọi người

Thứ Ba tuần VII Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 9,30-37


30Đức Giêsu và các môn đệ ra khỏi đó, đi băng qua miền Galilê. Nhưng Đức Giêsu không muốn cho ai biết, 31vì Người đang dạy các môn đệ rằng: "Con Người sẽ bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết chết Người, và ba ngày sau khi bị giết chết, Người sẽ sống lại." 32Nhưng các ông không hiểu lời đó, và các ông sợ không dám hỏi lại Người.


33Sau đó, Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Caphácnaum. Khi về tới nhà, Đức Giêsu hỏi các ông: "Dọc đường, anh em đã bàn tán điều gì vậy?" 34Các ông làm thinh, vì khi đi đường, các ông đã cãi nhau xem ai là người lớn hơn cả. 35Rồi Đức Giêsu ngồi xuống, gọi Nhóm Mười Hai lại mà nói: "Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết, và làm người phục vụ mọi người."

36Kế đó, Người đem một em nhỏ đặt vào giữa các ông, rồi ôm lấy nó và nói: 37"Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, thì không phải là tiếp đón Thầy, nhưng là tiếp đón Đấng đã sai Thầy."
                                                         http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14757

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

Từ trái tim đến trái tim



Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tại trường tiểu học của thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp năm, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái, cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. “Teddy trông thật khó ưa.”

Chẳng những thế, cô Thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thật rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những gì đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 nhận xét Teddy như sau: “Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan… Em là nguồn vui cho người chung quanh”. Cô giáo lớp 2 nhận xét: “Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống trong gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu”. Giáo viên lớp 3 ghi: “Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ”. Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 nhận xét: “Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp”.

Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những gói quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xỉn mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hoá. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất một vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt ít nước hoa trong chai lên cổ.

Hôm đó Teddy đã nén lại cho đến cuối giờ để nói với cô: “Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa”. Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, cô đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học sinh cưng nhất của cô.

Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: “Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em”. Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng 3 trong lớp và “Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em”. Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng “Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời”. Rồi bốn năm sau nữa, cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. “Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em”, nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F. Stoddard – giáo sư tiến sĩ.

Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra?

Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: “Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ”. Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: “Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chưa từng biết dạy học cho tới khi cô gặp được em.”



Lạy Thiên Chúa, con thờ lạy Chúa, con yêu mến Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội,xin thương con là kẻ yếu đức tin. Trong cuộc sống của con ,trong công việc của con biết bao lần con nghi ngờ tình thương của Chúa dành cho con . Lúc con yếu đuối con tìm sự an ủi nơi anh em ,lúc con đau bệnh con sẽ tìm bác sĩ ,lúc con buồn tủi con lại tìm thú vui trần gian ,lúc con gục ngã con tự nhủ âu là do số phận ,chẳng lúc nào con tin rằng Chúa đang đồng hành cùng con .Lạy Chúa xin thêm lòng tin nơi con để con luôn tìm Chúa cả khi vui lẫn khi buồn , tâm sự với Chúa để tìm nguồn ủi an đích thực . Nhờ lời cầu bầu của Đức Trinh Nữ Maria xin Chúa thương xót và thêm lòng tin cậy kính mến Chúa cho con .Amen.

 

Đức tin và lời cầu nguyện


Thứ Hai tuần VII Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 9,14-29


14Khi Đức Giêsu và ba môn đệ trở lại với các môn đệ khác, thì thấy một đám người rất đông đang vây quanh các ông, và các kinh sư tranh luận với các ông. 15Thấy Đức Giêsu, lập tức tất cả đám đông kinh ngạc. Họ chạy lại chào Người.

16Người hỏi các môn đệ: "Anh em tranh luận gì với họ thế?" 17Một người trong đám đông trả lời: "Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy; cháu bị quỷ câm ám.18Bất cứ ở đâu, hễ quỷ nhập vào là vật cháu xuống. Cháu sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra. Tôi đã nói với các môn đệ Thầy để họ trừ tên quỷ đó, nhưng các ông không làm nổi."

19Người đáp: "Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho tôi."

20Người ta đem nó lại cho Người. Vừa thấy Người, quỷ liền lay nó thật mạnh, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi cả bọt mép. 21Người hỏi cha nó: "Cháu bị như thế từ bao lâu rồi?" Ông ấy đáp: "Thưa từ thuở bé. 22Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi."

23Đức Giêsu nói với ông ta: "Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể đối với người tin." 24Lập tức, cha đứa bé kêu lên: "Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi!"

25Khi thấy đám đông tuôn đến, Đức Giêsu quát mắng tên quỷ: "Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi: ra khỏi đứa bé và không được nhập vào nó nữa!" 26Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh, rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói: "Nó chết rồi!" 27Nhưng Đức Giêsu cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên.

28Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: "Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?" 29Người đáp: "Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi."

                                                        http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14742

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

HỠI NGƯỜI TÔI DẤU YÊU





Tôi là ai ? câu hỏi này đã theo tôi lâu lắm rồi . Những lúc tôi cảm thấy buồn phiền chán nản , những lúc cô đơn không bạn bè ,những lúc đau yếu không người thân, những lúc một mình trên đường tối mưa to,những lúc công việc ngập tràn... tôi lại tự hỏi tôi là ai ? mình đang làm đúng hay sai , tiếp tục hay buông luôn mọi thứ.
Khi mọi thứ trên vai nặng trĩu,tôi tới nhà thờ tham dự thánh lễ như người không cảm xúc tai không nghe được gì,miệng cũng chẳng muốn đáp lại lời ca .Tôi hoàn toàn bế tắc .
Nhưng khi mọi việc đã qua ,tâm trạng cũng tạm ổn tôi lại thấy cuộc sống vui hơn và nhắc mình rằng Chúa đã không bỏ lỡ dịp may khi nâng đỡ mình nếu không mọi việc chắc đã đi xa lắm rồi.
Như thế tôi lại xin Chúa .Chúa ơi con là kẻ có tội , con yếu đuối lắm xin hãy cứu con .


Lạy Chúa ,Chúa dựng nên con và chọn con làm con Chúa . Xin dạy con biết nghe lời Chúa gọi và làm việc cho Chúa như một đầy tớ trung thành vì đó là bổn phận của một đầy tớ .

Ngài là Ðức Kitô

Thứ Năm tuần 6 Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 8,27-33
27Đức Giêsu và các môn đệ của Người đi tới các làng xã vùng Xêdarê Philípphê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ: "Người ta nói Thầy là ai?"28Các ông đáp: "Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Êlia, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó."29Người lại hỏi các ông: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai? " Ông Phêrô trả lời: "Thầy là Đấng Kitô." 30Đức Giêsu liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người. 31Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày, sống lại.32Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phêrô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. 33Nhưng khi Đức Giêsu quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phêrô: "Xatan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người."
                                                     http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14707

chuyện về cô gái mù



Khi chúng ta thành công, liệu có bao nhiêu người nhớ đến những ai từng ở bên khi ta cơ cực?



Có một cô gái nọ rất chán ghét bản thân vì là một người mù. Không những thế, cô ghét tất cả mọi người xung quanh, ngoại trừ người bạn trai yêu dấu. Anh luôn luôn ở bên cạnh cô. Cô nói rằng nếu có thể nhìn được, cô sẽ cưới anh.

Một ngày nọ, ai đó đã hiến tặng cho cô cặp mắt và cuối cùng cô đã có thể nhìn thấy mọi thứ, kể cả gương mặt người bạn trai. Bạn trai cô hỏi: "Bây giờ em đã có thể nhìn thấy thế giới rồi, em sẽ cưới anh chứ?"

Nhưng cô gái bị sốc khi nhìn thấy bạn trai mình cũng bị mù, và cô từ chối lấy anh. 

Người bạn trai quay đi trong nước mắt, và sau đó viết cho cô một bức thư rằng: "Em yêu dấu, chỉ cần em chăm sóc cho đôi mắt của anh nhé". 

Cách suy nghĩ của con người thay đổi khi hoàn cảnh thay đổi. Không nhiều người nhớ về quãng thời gian cuộc đời trước đó, nhớ ai đã từng ở bên họ kể cả trong những thời khắc khó khăn nhất.


Cuộc sống là một món quà. Hãy sống, tận hưởng, tôn vinh và lấp đầy nó.



Lạy Chúa là Chúa tể trời đất con yêu mến Ngài ,con cảm tạ Ngài vì Ngài ban cho con đôi mắt sáng,đẹp để con có thể nhìn thấy mọi vật Ngài dựng nên . Chúng con nhìn nhau , nhìn màu xanh của bầu trời ,màu đỏ của lửa...nhưng Chúa muốn con nhìn mọi sự vật qua con mắt đức tin để con thấy nỗi buồn , sự lo lắng  của anh em con và giúp đỡ họ . Con xin Chúa giúp con luôn biết cầu nguyện để Chúa soi sáng chúng con đi trên đường Chúa dẫn . Lạy Thiên Chúa con yêu mến Chúa xin xót thương con .Amen

Hành trình đức tin

Thứ tư tuần 6 Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 8,22-26

22Đức Giêsu và các môn đệ đến Bếtxaiđa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Đức Giêsu sờ vào anh ta. 23Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: "Anh có thấy gì không? " 24Anh ngước mắt lên và thưa: "Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại." 25Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. 26Người cho anh về nhà và dặn: "Anh đừng có vào làng."
                                                              http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14697

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

Đừng trông mặt mà bắt hình dong


Một phụ nữ vào tiệm kim hoàn, trông thấy hai chiếc vòng đeo tay giống nhau như đúc, một chiếc giá 2 triệu, một chiếc giá 20 triệu. Không chần chừ, bà ta liền lấy chiếc 20 triệu vì nghĩ rằng đắt tiền chắc chắn sẽ là đồ tốt. Khi vừa quay lưng bước đi, bà nghe nhân viên nói với nhau: “Không ngờ chỉ vì đính sai bảng giá mà chúng ta lời đến 18 triệu đồng!”.




Hãy xem, lắng nghe và kiểm định. Đó là lời khuyên trong câu chuyện này. Có nhiều thứ tưởng vậy, thấy vậy, nghe vậy mà không phải vậy, đừng vì chủ quan, tin vào suy nghĩ của mình mà lầm to.




Phải coi chừng

Thứ Ba tuần VI Thường Niên A - Thánh Syrilô và thánh Mêtôđiô
Lời Chúa: Mc 8,14-21


14Các môn đệ quên đem bánh theo; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh.15Người răn bảo các ông: "Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisêu và men Hêrôđê!" 16Và các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh. 17Biết thế, Người nói với các ông: "Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! 18Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? Anh em không nhớ sao: 19khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh?" Các ông đáp: "Thưa được mười hai." 20"Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh?" Các ông nói: "Thưa được bảy." 21Người bảo các ông: "Anh em chưa hiểu ư? "
                                                                        http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14681

sự thay đổi






"Hôm ấy tôi đi dạo rồi dừng lại ở một quán cafe ăn trưa. Qua ô cửa sổ tôi nhìn thấy một cô bé tuổi teen đang ngồi xổm bên kia đường, co ro trong cái lạnh, tay ôm ấp một đống bùng nhùng vải. Người đi đường chẳng ai thèm nhìn cô được một lần, trông cô bé khá là túng quẫn.

Tôi ăn vội thức ăn rồi đi ra ngoài, tay lục ví định bụng sẽ cho cô gái kia 5 USD mua đồ ăn. Khi tôi tới gần, cô bé đang sụt sịt khóc, cô này chắc tầm 14-15 tuổi. Và đám bùng nhùng vải kia chính là một đứa bé đang được bao bọc. Trong tôi như vừa bị đấm thụi vào giữa ngực vậy. Cô bé ngẩng mặt lên, 4 mắt nhìn nhau, rồi cô bé hỏi xin tôi chút tiền lẻ, tôi lại hỏi cô bé có muốn ăn trưa hay không.

Ngay bên cạnh là một tiệm bách hoá nhỏ, tôi vào mua một hũ sữa bột cho đứa bé (nó còn bé lắm, độ 2-3 tháng là cùng) rồi đưa cô gái kia vào quán mà tôi mới ăn lúc trước. Cô bé gọi một chiếc bánh Burger, sau đó ăn ngấu nghiến, tỏ ra vô cùng biết ơn. Tôi lại lấy thêm cho em ít bánh cùng kem. Em bắt đầu cởi mở hơn, chúng tôi trò chuyện.

Em 15 tuổi, có bầu, bố mẹ em vô cùng tức giận. Em cãi nhau to với họ, rồi em bỏ nhà ra đi, đã gần 1 năm kể từ ngày em ra khỏi nhà.

Tôi hỏi em rằng có muốn về nhà không, em im lặng. Tôi dỗ dành, nhưng em chỉ nói rằng bố mẹ chắc chẳng muốn em về đâu. Tôi lại tiếp tục dỗ dành, em thú nhận rằng em đã ăn trộm 5000 USD tiền mặt của bố em. Tuy nhiên 5000 USD vẫn là một con số không đủ lớn để một cô bé độ tuổi 15 lang thang ngoài đường. Khó lắm chứ. Em không muốn về nhà. Em sợ rằng sau những gì mình đã gây ra, sẽ chẳng ai còn muốn em trở về nữa.

Chúng tôi nói chuyện thêm một lúc nữa. Tôi ngỏ ý muốn em dùng điện thoại của tôi gọi về nhà, em không chịu. Tôi nói rằng tôi sẽ gọi thử xem người nhà em có muốn nói chuyện với em hay không. Em ngập ngừng, đưa ra một số lý do dớ dẩn nhưng cuối cùng cũng đồng ý. Em bấm số, tôi gọi, rồi mẹ em nghe máy, tôi nói xin chào.

Ngượng ngùng giới thiệu về bản thân, rồi tôi nói rằng con gái bà muốn chào bà. Im lặng. Tôi nghe thấy tiếng khóc. Tôi đưa máy cho cô bé, em im lặng lắng nghe, rồi cuối cùng mở lời chào với mẹ. Em cũng khóc. Họ nói chuyện, rồi em trả điện thoại lại cho tôi, tôi nói chuyện thêm với mẹ em một lúc nữa.


Tôi lái xe đưa em xuống trạm xe bus, mua cho em một tấm vé về nhà, tặng thêm cho em 100 USD phòng thân, mua thêm ít sữa, bỉm, đồ ăn đi đường.

Đến khi lên xe rồi, em vẫn cám ơn rối rít hết lần này đến lần khác. Từ đó đến nay cứ mỗi Giáng Sinh tôi lại nhận được bưu thiếp từ em. Giờ em đã 21 tuổi, đang học Đại học. Tôi chưa bao giờ kể với ai về chuyện này cả. Tôi chỉ cảm thấy vui vì mình đã làm được điều gì đó tốt cho đời.

Muốn thấy thế giới thay đổi, hãy trở thành một nhân tố của sự thay đổi ấy."

Đừng bao giờ mong muốn thế giới thay đổi, tốt đẹp hơn khi chính bản thân mình vẫn còn là người dưng ngược lối, nhẹ nhàng lướt qua những mảnh đời chẳng may mắn mà không thèm dừng mắt chỉ một lần. Thế giới không tự mình thay đổi, đó là nhiệm vụ của con người.

http://kenh14.vn/keanu-reeves-muon-thay-the-gioi-thay-doi-hay-tro-thanh-mot-phan-cua-su-thay-doi-ay-20160627125810846.chn


Dấu lạ của tình thương

Thứ Hai tuần VI Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 8,11-13


11Những người Pharisêu kéo ra và bắt đầu tranh luận với Đức Giêsu, họ đòi Người một dấu lạ từ trời để thử Người. 12Người thở dài não nuột và nói: "Sao thế hệ này lại xin một dấu lạ? Tôi bảo thật cho các ông biết: thế hệ này sẽ không được một dấu lạ nào cả." 13Rồi bỏ họ đó, Người lại xuống thuyền qua bờ bên kia.
                                             http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14660

Phó Thác



Một đức tin vững mạnh


Thứ Năm tuần V Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 7,24-30


24Đức Giêsu đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được. 25Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.26Bà là người Hylạp, gốc Phênixi thuộc xứ Xyri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.27Người nói với bà: "Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con." 28Bà ấy đáp: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con." 29Người nói với bà: "Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi." 30Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2017

Tội lỗi



Tôi,cái ngày còn đi học ,cứ mỗi lần đi xưng tội lại bị chúng bạn trêu đùa " đạo mày sướng thật cứ phạm tội rồi đi xưng tội là hết " . Nhưng , chúng có biết rằng trước khi xưng tội thì tôi đã phải xét mình ,nhìn ra tội của mình và tự nhủ sẽ chừa tội này tội nọ .Tôi luôn tự hào về điều đó.
Chúa ơi ,con ngày càng lớn và lại phạm những tội cũng lớn lắm ,có những tội mà khi xét mình con nghĩ không biết mình có thể chừa được không . Nhưng rồi con vẫn cứ phạm và tự nhủ biết đâu mình là tên trộm lành chỉ cần một phút trước khi chết là Chúa cứu .


Lạy Chúa , con là kẻ có tội xin cho con biết ăn năn và dốc lòng chừa mọi tội để được Chúa xót thương và đón nhận con .Amen

Chiến đấu với thói hư và tội lỗi


Thứ Tư tuần V Thường Niên A
Lời Chúa: Mc 7,14-23


14Sau đó, Đức Giêsu lại gọi đám đông tới mà bảo: "Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ: 15Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. 16Ai có tai nghe thì nghe!" 17Khi Đức Giêsu đã rời đám đông mà vào nhà, các môn đệ hỏi Người về dụ ngôn ấy. 18Người nói với các ông: "Cả anh em nữa, anh em cũng ngu tối như thế sao? Anh em không hiểu sao? Bất cứ cái gì từ bên ngoài vào trong con người, thì không thể làm cho con người ra ô uế, 19bởi vì nó không đi vào lòng, nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài?" Như vậy là Người tuyên bố mọi thức ăn đều thanh sạch. 20Người nói: "Cái gì từ trong con người xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế. 21Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, 22ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. 23Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế."
                                               http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14621

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Ước vọng và hạt giống






Ai ai cũng muốn sinh ra trong hoàn cảnh tốt đẹp , gia đình giầu có , của cải dư thừa , tiếng tăm lừng lẫy ...chỉ để có cuộc sống thuận lợi hơn , ít cưc khổ hơn . Tôi cũng vậy  nhưng cuộc sống thật muôn màu . Tôi chỉ là mầu lam trong số bảy mầu đỏ ,cam,vàng ,lục,lam,chàm,tím. Tôi là thứ hai trong tuần có đến bảy ngày ba ,tư,năm,sáu,bảy,chủ nhật. Tôi cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc thế nhưng Chúa đã chọn tôi để làm con Chúa ,để làm con trong gia đình ,làm một người mẹ ,làm một thành viên trong ca đoàn...Cuộc sống của con là quà tặng của Chúa ,thành qủa con đạt được đều do Chúa ban tặng nhờ con cố gắng .

Lạy Chúa ,xin Chúa làm màu lam của con kết hợp với các mầu khác cho đẹp cuộc sống . Xin Chúa sai Chúa Thánh Thần chỉ con mọi điều tốt đẹp để con làm đẹp tâm hồn và những người con gặp trong cuộc sống này . Xin Chúa thương thêm sức cho con . Amen  





Cuộc sống âm thầm


Thứ Tư tuần IV Thường Niên
Lời Chúa: Mc 6,1-6


1Đức Giêsu ra khỏi đó và đến nơi quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. 2Đến ngày sabát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: "Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? 3Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria, và anh em của các ông Giacôbê, Giôxết, Giuđa và Simôn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?" Và họ vấp ngã vì Người. 4Đức Giêsu bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi." 5Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. 6Người lấy làm lạ vì họ không tin.
                                                                    http://tgpsaigon.net/suy-niem/20161231/14523